Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2014

Đất nước / giọt đàn...

                   
Ôi đất nước! Đất nước tôi!
“Thon thả…đàn bầu”(!)…


Ngay khi “bom Mỹ thả trên mái nhà”;
Khi trong chớp pháo, trẻ vần ê a;
Cả khi Đà Nẵng tưng bừng pháo hoa;
Cả khi Trường Sa lẻ bạn Hoàng Sa…
Ôi đất nước tôi!
Những đêm đặc quánh tiếng đề-pa
Chó ư ử chạy cùng kiếm chủ nhà
Con vịt xiêm mò giun trong bếp.
Mẹ ơi!
Một thuở binh đao, liếp nghèo xơ xác
Những âm hồn ngơ ngác
Lần lữa miền siêu thoát
Chờ cho mẹ được thấy con trong mỗi túm đất mùn…
Cha day mình trên chõng nứa đêm đêm
Tiếng khùng khục trong cuống họng như tiếng AK lén găm vào ngực trái.
Những chinh phu buồn bã suốt một thời con gái
Ép vú, dằn lòng… ghìm nỗi khao khát một mụn con…
Ầu ơi!.. Đất nước... Giọt đàn…

Khi lũ quạ khoang đủng đỉnh trên nóc nhà,
Thân nhớp nhúa đỏ lòm màu chết chóc.
Cả khi bọn trẻ đến trường bữa đói bữa khát,                          
Mong cơm có thịt hơn cả điểm mười.

Đất nước, Mẹ ơi. Đói khát mãi thế này!
Năm đứa anh em con đi theo Cha…
Ra Trường Sa,
Sóng đánh dội trở lại từ Hoàng Sa…
                                    
                               (Bài được đưa về từ blog Chu Mộng Long)